Ngược thời gian tìm tuổi thơ một thuở
Đêm lặng nghe mẹ kể chuyện bà tiên
Tự khi nào con ngủ thật ngoan hiền
Con đâu biết mẹ vẫn còn thao thức
Sớm tinh mơ con vẫn còn yên giấc
Mẹ dậy rồi cơm nước đã nấu xong
Bước chân vội mẹ cùng ba ra đồng
Bao vất vả mẹ cất dành riêng mẹ
Và nhiều đêm mẹ một mình lặng lẽ
Nhìn mưa rơi đôi mắt mẹ đượm buồn
Tôi nhìn mẹ mà chỉ biết lặng yên
Nâng cánh tay tôi duỗi vào lòng mẹ
Tình mẫu tử thổi hồn qua mắt trẻ
Chẳng hiểu gì mắt lệ cũng rưng rưng
Khẽ hôn tôi lời mẹ khẽ ngập ngừng
Ngoan con nhé gắng chăm và học giỏi
Đôi mắt mẹ chứa bao điều muốn nói
Nhưng lặng yên mẹ giữ để riêng mình
Muốn đáp lời nhưng con cũng lặng thinh
Lòng thầm nhủ ngày đêm luôn cố gắng
Những ngày hè đường quê đầy bóng nắng
Mẹ nhành cây che bóng mát trên đầu
Ngày đông về trời lạnh buốt đêm thâu
Mẹ - ánh lửa sưởi ấm con mãi mãi
Dò bước chân con vào đời ngần ngại
Con thầm mong mẹ khỏe mãi bên đời
Để con về nghe vọng tiếng ầu ơ...
Và được mẹ dành con lời trách mắng!
Tuổi xuân mòn tóc mẹ giờ bạc trắng
Dáng hao gầy theo vết lặng thời gian
Những nếp nhăn là vết tích nhọc nhằn
Mãi in dấu cuộc đời dầm mưa nắng
Cuộc đời mẹ biển tình yêu thầm lặng
Cứ mênh mang, trầm lắng những yêu thương
Góp chông chênh giữa cuộc sống đời thường
Dệt niềm tin, thắp sáng đời con trẻ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét