Chỗ anh ở chưa mưa à? Nơi em ở từng cơn mưa lạnh từng đêm đã trút ....
Anh quên em rồi à? Em thì vẫn chưa.....
Những cơn nóng oi bức khủng khiếp...rồi cũng mưa !
Cả thành phố ướt sũng mình trong cơn mưa chiều nay, em lại như thói quen ngó qua ô cửa sổ để đoán xem anh đang làm gì ở một nơi khác. Rồi mường tượng nếu mình chưa xa cách, thì giờ này cả anh và em đang đứng ở đâu?
Nhanh quá đúng không anh, từ ngày cơn mưa bén duyên cho những nỗi xao lòng khẽ cựa quậy trong tim hai đứa. Yêu thương quay về gõ cửa thêm lần nữa những khoảng lòng tưởng như đã héo rũ đến khô queo. Cho đến bây giờ khi mỗi người đang nhìn mưa qua những ô kính khác nhau, hoặc nơi này đang đẫm mưa còn bên kia trên đầu vẫn là vạt nắng. Cũng có thể một người đang nhớ người kia, còn kẻ xưa lại đang che ô cho một người xa lạ nào đó.
Thì cơn mưa vẫn thế, vẫn là tri kỉ của những nỗi chênh vênh…
Không biết có bao giờ anh chạnh lòng nhớ tới em? Có bao giờ anh muốn buông mình đi tìm lại em – một người phụ nữ đa cảm..., hay buồn nhiều hơn vui... bao lần đã ướt nước mắt trong vòng tay anh...trên vai anh... . Hay những kí ức ngày xưa anh đã thả trôi đi trong khi em vẫn muốn ngược dòng nhặt lại từng mảnh ghép. Lòng em nghiêng theo từng vạt mưa rớt xuống. Trời đổ giông, lòng em cũng đổ bão, anh biết không?
Em vẫn nghĩ trong cuộc đời này có những người sẽ giống như những cơn mưa. Chỉ đến rồi đi chứ không bao giờ dừng chân đứng lại. Có cơn mưa mát lành, nhưng cũng có những cơn mưa mang theo gió lạnh. Chỉ cần ráo mưa, trời tạnh, thì dù là những hạt nước ướt đọng trong veo hay thứ bùn nâu cáu bẩn để lại, ta vẫn sẽ cam tâm chấp nhận họ như một cơn mưa đã vội vã qua đời.
Mà chẳng ai giữ được mưa cho trời, cũng không ai níu được người đi ngang mình hờ hững, thờ ơ...
Mưa là tri kỉ của những nỗi chênh vênh, mưa xoay vần những mảnh chông chênh cũng như em chưa bao giờ thấy lòng mình đứng yên từ ngày anh bước tới. Chúng ta không thể yêu một người nếu bấp bênh của lòng mình không làm dịu nổi. Lấy đâu ra an tâm nữa để bước tiếp cùng họ đến những đoạn tiếp theo?
Anh vẫn thế, là cơn mưa dai dẳng, âm ỉ mãi trong khoang chứa hoài niệm vốn đã chật hẹp của em. Nhưng có ai với tay được tới xa xưa để đưa đón nhau về trong những ngày thương nhớ. Có những ngày đứng ở hiện tại nhưng chân chỉ muốn xuôi về một thời quá vãng.
Nhưng xa quá rồi, anh sẽ đi mãi cùng cơn mưa…
Rồi em sẽ vẫn khóc nếu trời bất chợt làm mưa, hoặc đứng yên nhìn trắng xóa mưa buông mà thương cho những ngày đã từng trùm áo mưa ngồi trên xe chạy ào đi qua giông gió..., nhưng vẫn ướt mem và lạnh...những hơi thở của anh phà vào tay anh để ấm lên xoa vào đôi tay em lạnh cóng... . Và cũng sẽ đến những ngày em bình tâm nhìn mưa bay mà thanh thản.
Anh rồi cũng tan như bóng nước của mưa trên con phố vắng... đừng để mưa làm anh ướt như xưa...
Từng hạt mưa...mưa phũ phàng...mưa thật quyến rũ... Mưa đi rồi...!
Rồi ...mưa cũng rửa hết thôi mà .......
Trả lờiXóaMưa sẽ cuốn trôi những buồn phiền và giọt mưa cũng rơi tí tách như người xa đang thì thầm cùng mình bạn nhỉ
Trả lờiXóaTrà chúc bạb luôn an lành và nhiều may mắn trong cuộc song nhé hoàng hôn tím ưi .